Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Bình minh nơi thôn dã


 Bình Minh Nơi Thôn Dã

Ôi, buổi sáng đồng quê
Sao êm đềm đến thế !
Góc vườn nghe gà gáy
Ngọn tre chim sáo chuyền

Nhìn đồng lúa bạt ngàn
Bình minh vừa ló dạng
Lòng tôi nghe thanh thản
Quên hết cả sự đời

Thật khó hiểu lòng người
Nơi phồn hoa đô hội
Mới hôm qua là bạn
Nay đã trở thành thù

Đời toàn là oan cừu
Biết chừng nào cho dứt
Miệng ba hoa khẩu Phật
Lòng cựa quậy tâm xà

Không biết đến bao giờ
Lòng người mới ngay thẳng
Như cây cau trước cổng
Như cây tre cuối làng

Ôi, buổi sáng bản thôn
Sao mà êm đềm quá !
Chừng nào cho tôi hết
Những oan ức cuộc đời ?

Ai hiểu được lòng ta
Hỡi chú chim sáo nhỏ !
Xuân sắp về đây đó
Ta cùng hót chim ơi !

Tuyền Linh
 19.01.2013

 

Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

Bền Bỉ Một Đời Văn

      Nhà văn: Mang Viên Long

Một đời lận đận
Vẫn nở nụ cười
Trong tâm có Phật
Sợ ai trêu ngươi !

Chân thành cám ơn nhà văn Mang Viên Long với món quà quý giá đầy ý nghĩa. “ Bền Bỉ Một Đời Văn “ cũng là Bền Bỉ Một Đời Người.

Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ

Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

dư hương Đà Lạt


dư hương Đà Lạt

 bâng khuâng giữa ở và đi
cánh hoa đào lại níu ghì chân ta
con đường Đà Lạt vàng hoa
dã quỳ e ấp như là gởi trao
ta về níu gọi chiêm bao
lục trong tiềm thức thuở nào ái ân

vẫn ta ngày ấy phong trần
vẫn người phơi phới thanh xuân diễm tình
vẫn đồi lũng thấp lung linh
vai kề má áp thương hình bóng chao
gió lùa thông réo lao xao
sương khuya kết giọt lệ trào nhói tim

chừ đây đi, ở không yên
lòng ta luẩn quẩn hai điều nhớ…quên…
bao năm góp nhớ gọi tên
hẩm hiu trong giấc cô miên u tình
muốn quên mà chẳng chịu quên
ta đang đứng giữa hai miền thực, hư
bước chân trĩu nặng ngần ngừ
bao giờ Đà Lạt hết dư hương buồn ! ?

tuyền linh